Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

Anh ơi! 2 vạch rồi, bảo với bố mẹ mình… cưới thôi

Một hôm đi làm về, thấy người yêu nhìn mình với ánh mắt hình viên đạn như mình vừa gây tội gì đó. Tôi cũng thấy sợ sợ rồi. Bỗng nhiên cô ấy nhảy cẫng lên, hai chân kẹp lấy hông tôi còn tay ôm lấy đầu rồi nói: “Chồng ơi! 2 vạch rồi, bảo với bố mẹ cưới thôi”….
Nghĩ lại chuyện lấy vợ tôi lại phì cười. Ngày mai là ngày đầy tháng con tôi, thực sự tôi rất vui nên tranh thủ lúc vợ con ngủ gõ vài dòng chia sẻ.
Ngày trước tôi vất vả lắm mới tán đổ cô vợ. Nhớ thời đó sinh viên nghèo, khi tôi đi chiếc xe Dream cà tàng của bố thì những người tán vợ tôi đã đi xe ga, quần áo phẳng lỳ. Nhưng kệ, tôi quyết tâm dẫm đạp lên tất cả để tiến tới mục đích… cưa đổ vợ.
Tôi khá lỳ lợm, có hôm thấy mấy ông đang đứng chờ cô ấy trước cổng ký túc xã. Tôi bèn nói với họ rằng: “Hằng nó sắp cưới rồi, tôi mới biết tin nên buồn lắm, còn vài tháng nữa ra trường nên hai bên đã làm lễ ăn hỏi rồi, nghe đâu nhà chồng cô ấy giàu lắm”.
Tôi tỏ vẻ buồn, tiếc nuối khiến mấy anh chàng kia buồn thiu đi về. Tôi cười hả hê vì cách này có vẻ hay, nên cứ thế áp dụng. Đến khi không có thằng nào bén mảng đến nữa tôi tha hồ thực hiện chiến dịch cưa cẩm. Nghĩ lại giờ chúng mà biết mình là chú rể chắc tức trào máu.
Vợ tôi thấy thương tình tôi chân thành nên đồng ý làm người yêu. Khỏi phải nói, hôm đó tôi vui sướng thế nào. Thế là từ ngày yêu nhau hai đứa dính lấy nhau như hình với bóng. Vợ tôi tính tình vui vẻ tinh nghịch, nhiều hôm còn rủ tôi đi trộm xoài trong công viên và bị bảo vệ phát hiện rồi đuổi khiến tôi chạy rẽ đất. Lúc tôi phì phò thở thì cô ấy ngồi lăn ra cười sung sướng.
Anh ơi! 2 vạch rồi, bảo với bố mẹ mình… cưới thôi 1
Ra trường hai đứa may mắn xin được việc làm cũng tạm gọi là đủ ăn. Tôi bảo Hằng về sống chung cho vui để còn tiện chăm sóc, đưa đón. Lúc đó vợ hỏi tôi là có chắc chắn muốn lấy cô ấy không? Tôi cười toe hứa hứa, thề thề, thế rồi hai đứa ở chung.
Thỉnh thoảng tôi đưa vợ về nhà tôi chơi. Bố mẹ tôi hiền lành và cũng quí mến cô ấy. Nhưng có lần mẹ tôi bảo: “Người yêu mày còn trẻ con quá, liệu lấy nhau về có ổn không?”. Tôi cười gãi đầu: “Có gì mà không ổn ạ, con tán mãi mới đổ đấy. Mẹ yên tâm, tính cô ấy hơi điên điên tý nhưng tốt lắm”. Mẹ tôi mắt tròn mắt dẹt làm tôi phải chữa lời vừa lỡ mồm phát ra.
Một hôm đi làm về, thấy vợ nhìn lăm le như mình vừa gây tội gì đó. Tôi cũng sợ sợ rồi, nhưng lấy bình tĩnh hỏi vợ có chuyện gì. Bỗng nhiên cô ấy nhảy cẫng lên, hai chân kẹp lấy hông tôi còn tay ôm lấy đầu rồi nói:
– Anh ơi! 2 vạch rồi, bảo với bố mẹ cưới thôi.
– Cái gì hai vạch.
Cô ấy đưa tay tát tôi cái vào đầu đau điếng:
– Dốt thế, 2 vạch tức là em có thai rồi.
Tôi đơ ra vài giây rồi nhảy lên sung sướng:
– Aaaaaaaaa, anh được làm bố rồi hả.
– Chuẩn luôn.
– Vậy mình cưới thôi.
Anh ơi! 2 vạch rồi, bảo với bố mẹ mình… cưới thôi 2
Nghĩ lại lúc đó hai vợ chồng không khác gì hai đứa điên. Tôi gọi ngay về cho bố mẹ mình thông báo với ông bà “hung tin”. Ông bà cũng vui vẻ và đi gặp ông bà thông gia. Vậy là đám cưới diễn ra như ý muốn. Đêm tân hôn của chúng tôi cũng được gọi là bi hài:
– Vợ ơi, có tân hôn không?
Vợ đưa tay gõ phát vào đầu chồng:
– Tân hôn cái đầu anh ấy, có con rồi nên nhịn đi.
– Ừ nhỉ, thế nhịn vậy.
– Mà chúng ta tân hôn từ đời nào rồi còn gì.
– Ừ, cũng đúng. Vậy bây giờ làm gì đây.
– Ngủ thôi chứ biết làm gì nữa.
– Ừ thế cũng được.
– Không được cũng phải được.
Đêm đó vợ chồng ôm nhau ngủ say như chết, sáng hôm sau mở mắt ra vợ luốn cuống bật khóc:
– Thôi chết rồi, hôm nay em đã là gái có chồng, mấy giờ rồi.
– 10 giờ, thôi chết…. bữa sáng.
Hai vợ chồng mếu máo nhìn nhau, mặc quần áo xong hai vợ chồng lóc cóc đi xuống nhà. Đúng lúc đó mẹ tôi lên tiếng.
– Mời hai anh chị xuống ăn trưa, tôi đã nấu sẵn đây rồi. Anh chị ngủ ít quá, đưa trống đánh bên tai cũng không chịu dậy.
Vợ chồng nhìn nhau gãi đầu xin lỗi. Cũng may cho vợ tôi là bố mẹ tôi vừa tâm lý lại thương con nên không bắt bẻ gì. Biết vợ có bầu nên lại càng chiều hơn. Vậy đấy, tình yêu của chúng tôi vô tư lắm, nhưng cũng hạnh phúc. Giờ tôi đã làm bố, vợ tôi cũng làm mẹ và đã trưởng thành hơn. Tôi chỉ mong gia đình mình sẽ luôn hạnh phúc và con trai hay ăn chóng lớn. Tôi cũng muốn cảm ơn cô ấy đã vất vả sinh con cho tôi. Ắt hẳn các bạn cũng có những kỷ niệm cho tình yêu vợ chồng đúng không? Lúc nào buồn hay giận vợ, giận chồng hãy nghĩ về những điều tốt đẹp trước đây, tôi tin mọi hờn giận sẽ trôi qua hết.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét