Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015

ANH THỰC SỰ CẢM THẤY MỆT MỎI RỒI VỢ Ạ

Anh thực sự cảm thấy mệt mỏi rồi vợ ạ!
Mới đó mà đã hai năm kể từ ngày chúng mình trở thành vợ chồng của nhau em nhỉ. Thời gian trôi nhanh quá, mới ngày nào anh lên Thủ đô học đại học và gặp được em – cô gái Hà thành chính gốc. Nét đẹp trong em, sự dịu dàng, thanh lịch của người con gái Tràng An đã làm anh say đắm kể từ giây phút ban đầu ấy. Tình yêu của hai ta sớm nảy nở nhưng cũng gặp nhiều sóng gió. Khoảng cách địa lý, địa vị xã hội của hai gia đình thực sự là một rào cản lớn. Anh - một chàng trai tỉnh lẻ, nhà đông con, bố mẹ anh chỉ là những người nông dân lao động chân chất, quanh năm chỉ biết bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Là một thế giới đối lập với cô tiểu thư thị thành, từ nhỏ sống trong sự đủ đầy về kinh tế.

Ngày tốt nghiệp đại học, anh tìm cơ hội cho mình ở một công ty xuất nhập khẩu của Nhà nước với hy vọng được phát triển sự nghiệp và có thể chứng minh cho bố mẹ em thấy anh hoàn toàn có thể nuôi sống được em và gia đình của chúng ta sau này. Còn em thì về làm cho công ty của gia đình. Sau bao khó khăn sóng gió, tình yêu trong ta đã chiến thắng tất cả. Đám cưới của chúng ta được tổ chức dưới sự chứng kiến và chúc phúc từ gia đình và bạn bè hai bên. Sau đám cưới, do điều kiện chưa cho phép, em lại là con gái một, chiều ý em nên anh đã cố gắng thuyết phục bố mẹ mình để về nhà em ở rể.
Những ngày đầu sau sau đám cưới thật hạnh phúc, anh sáng đi làm, chiều về giúp đỡ em những việc vặt trong nhà. Em làm kinh doanh với bố mẹ bận hơn rất nhiều, mà những cộng việc đó anh lại không có khả năng giúp đỡ Nhiều khi nhìn em và bố mẹ đầu tắt mặt tối anh thực sự cảm thấy áy náy vì không giúp được gì. Ban đầu bố mẹ cũng không ý kiến gì, nhưng những va chạm trong cuộc sống hằng ngày khiến anh nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt, cử chỉ của bố mẹ vợ. Chuyện càng nghiêm trọng hơn khi công ty của bố mẹ gặp phải những khó khăn có thể đi tới bờ vực phá sản. Khác với trước kia, khoảng thời gian đi làm về là khoảng thời gian hạnh phúc nhất với anh, nhưng nay khác rồi. Bầu không khí gia đình không được như xưa, anh cảm thấy nặng nề tới mức “nghẹt thở”. 
Rồi thì họ hàng nhà em, rồi thì áp lực từ phía gia đình anh khi lên trên này chơi và chăm đứa cháu nội – con trai đầu lòng hơn 8 tháng tuổi của chúng ta. Rồi thì đồng nghiệp, hàng xóm với những lời dị nghị. Anh nhớ, ngày mới về nhà em ở chưa lâu, hôm đó anh đưa em đi chợ gần nhà để mua đồ về làm cơm khách, lúc em đứng chỗ hàng thịt mua bán, anh đứng phía sau đợi em thì nghe thấy lời của mấy bà hàng rau: “Thằng này là rể nhà ông B đấy, nhà ở tỉnh lẻ, nên sau khi cưới về ở rể luôn… Ai da, người ta nói, ở rể thì khác gì “chó chui gầm chạn” đâu”. Anh thấy chạnh lòng lắm, dẫu biết rằng muôn đời nay ai ở rể cũng bị mang cái tiếng như vậy. Đem chuyện tâm sự với em, mong nhận được sự cảm thông chia sẽ thì em cũng chỉ ậm ừ cho qua, nhiều khi cáu gắt, em cũng chỉ nói: Anh để ý quá rồi đấy, bố mẹ có nghĩ thế đâu, anh làm quá lên. Rồi thì hàng xóm, họ nói gì kệ họ”. Em nói cũng không sai, nhưng sức chịu đựng của anh cũng có hạn mà, đúng không?
Sau khi cưới, anh dần nhận ra giá trị tự do của mình không còn, không còn những cuộc cà phê sau giờ tan sở với đồng nghiệp, bạn bè. Muốn hai vợ chồng có khoảng thời gian riêng tư cũng không có, những buổi xem phim, những bữa cơm bên ngoài với nhau cũng là điều… không tưởng. Muốn dọn dẹp nhà cửa theo ý mình hay ngay khi muốn dạy con trai theo cách của một người bố, anh cũng không được thực hiện theo ý muốn. Thay vào đó, mỗi lần như thế anh lại nhận lại sự cằn nhằn từ mẹ, sự cáu giận từ bố… Anh như không có tiếng nói trong gia đình này vậy. Vợ chồng từ đó cũng bắt đầu có những cuộc cãi vã, giận hờn. Đỉnh điểm khi anh nói: “Lấy chồng thì phải theo thói nhà chồng” thì bố mẹ em lại nói: “Anh nên nhớ là anh đang sống trong nhà của vợ anh đấy, ít ra thì nên biết điều”. 
Chính câu nói đó như một lưỡi dao sắc nhọn đâm vào trái tim vốn tổn thương của anh bấy lâu. Anh có cái sỹ diện của một thằng đàn ông nên anh quyết dọn ra khỏi nhà. Em lại giở trò khóc lóc, ỉ ôi bảo rằng bố mẹ có tuổi rồi, cần mình ở cạnh ngày đêm chăm sóc, báo hiếu… lại khiến anh mềm lòng. Nhưng thực sự, anh thấy anh không còn là chính mình với cuộc sống hiện tại nữa, cảm thấy mình nhu nhược quá, yếu đuối quá, lời nói của anh không còn trọng lượng và hơn cả trong anh đã hình thành nên nỗi sợ của một người đàn ông ở rể. Ngay cả em bây giờ cũng không hiểu anh, không đứng về phía anh… Em à, “tức nước thì vỡ bờ” quy luật bao đời nay vẫn thế, sự việc đã đi quá giới hạn cho phép. Tình yêu trong anh dành cho em vẫn luôn mãnh liệt nhưng không đủ lớn để thắng nổi cái “tôi”, cái sỹ diện của một thằng đàn ông trong anh… Mình chia tay đi em, có lẽ đó là giải pháp tốt nhất cho cả hai ta và cả bố mẹ em nữa…

Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

Tôi đã học được rằng....

1. Tôi đã được học rằng, để xây dựng lòng tin phải mất đến hàng năm, nhưng chỉ cần vài giây để hủy hoại nó.

2. Tôi đã được học rằng, cho dù bạn quan tâm nhiều đến đâu, có những người sẽ không đáp lại sự quan tâm đó.



3. Tôi đã được học rằng, bạn không thể làm mọi người yêu bạn. Tất cả những điều mà bạn có thể làm là trở thành một người mà người khác có thể yêu được, phần còn lại là tùy thuộc vào người kia.

4. Tôi đã được học rằng, đừng bao giờ đếm những thứ bạn có được trong cuộc sống, mà hãy đếm bạn có được bao nhiêu người bạn trong cuộc sống.

5. Tôi đã được học rằng, hãy nói lời tạm biệt ngọt ngào với ai đó, bởi đó có thể là lần cuối cùng bạn gặp họ.

6. Tôi đã được học rằng, nếu bạn không làm chủ cảm xúc của mình, thì nó sẽ điều khiển bạn.

7.Tôi đã được học rằng, thỉnh thoảng bạn có quyền được giận dữ, nhưng điều đó không có nghĩa là bạn có quyền được độc ác.

8. Tôi đã được học rằng, tình bạn thật sự sẽ vẫn tiếp tục phát triển, bất chấp khoảng cách. Tình yêu thật sự cũng như vậy.

9. Tôi đã được học rằng, đừng bao giờ nói với một đứa trẻ rằng ước mơ của chúng là không có thực, đó sẽ là một bi kịch.

10. Tôi đã được học rằng, muốn hạnh phúc thì hãy tha thứ. Biết cách tha thứ cho người khác thôi chưa đủ, bạn phải biết cách tha thứ cho bản thân mình.
Cân điện tử | Cân ô tô | Trạm cân ô tô | Trạm cân điện tử | Giá cân ô tô | Giá cân điện tử

Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

Muốn hạnh phúc, đừng là người phụ nữ đảm đang!

Yêu thương nên là điều nhẹ nhõm nhất trong đời, đừng khoác lên nó bài tính khổng lồ giữa cho và nhận.
hp-11935
Trong những mỹ từ được cho là đẹp đẽ thường dùng để nói về người phụ nữ, tôi sợ nhất là từ “hy sinh”. Trong văn thơ từ trước tới nay, đức hy sinh được ca ngợi như một phẩm chất quý giá cần có của người phụ nữ đúng chuẩn theo quan niệm truyền thống, và dĩ nhiên vẫn vắt sang xã hội hiện đại.
Không biết ánh hào quang trong lời khen ngợi của người đời liệu có giúp cho những người phụ nữ cả đời hy sinh được hạnh phúc. Nhưng trong xã hội hiện đại, những quy chuẩn lỗi thời đang là chiếc gông nặng vô hình đè lên vai những người phụ nữ vốn không chỉ còn làm những việc “nhỏ”.
Trong những cơ quan nhà nước danh hiệu cao quý nhất được trao cho chị em phụ nữ: “Giỏi việc nước, đảm việc nhà”. Nếu xét duyệt một cách nghiêm túc, tôi thấy những người phụ nữ nhận được danh hiệu này quả thực đúng là… siêu nhân. Gánh nặng việc công họ mang nặng nề chẳng kém đàn ông, và lại còn phải gánh thêm phần “đảm việc nhà”, quả thực phải có ba đầu, sáu tay mới đủ.
Đôi khi, tôi cứ tự hỏi sao danh hiệu này lại không được trao cho đàn ông. Chẳng lẽ với các đấng nam nhi, chỉ cần “giỏi việc nước” đã là vẻ vang, chuyện con cái, nhà cửa là việc “tủn mủn” giao lại cho đàn bà con gái. Giả sử có một ngày đàn ông được ưu ái gia nhập vào cụôc “đua” giành danh hiệu này, có lẽ họ mới thấy tất cả việc lớn mà họ làm chẳng thấm tháp vào đâu so với những việc nhỏ mà người phụ nữ vẫn thầm lặng vun vén mỗi ngày.
d9a4c6dam2
Nhưng ngay cả những người phụ nữ trong cuộc cũng bị “ru ngủ” bởi những lời tung hô sáo rỗng, để rồi dùng cả cuộc đời mình miệt mài hy sinh cho một điều gì đó, mong giữ lại sự yên ấm cho ngôi nhà mình. Khi còn trẻ, các cô tự biến mình thành người giúp việc không công của bạn trai, nấu nướng, giặt giũ, quét dọn cho anh ta mỗi ngày. Khi lấy chồng, họ nhường đàn ông cơ hội lập nghiệp, chấp nhận ở nhà đầu bù tóc rối để chồng “đánh Nam dẹp Bắc”. Bầu trời trên đầu họ thu hẹp lại trong một khoảng sân, và thế giới chỉ còn lại trong ánh mắt một người đàn ông. Đến một ngày, người đàn ông mà họ vốn coi là cả thế giới nhẫn tâm quay lưng bỏ đi, họ mới oán trách tại sao những hy sinh của mình lại không được đền đáp.
Nhưng họ không biết rằng, một gia đình hạnh phúc, một xã hội văn minh không bao giờ nên được xây dựng trên sự hy sinh của bất kỳ ai, huống gì là sự hy sinh của một người phụ nữ chân yếu tay mềm. Những gì cả hai làm cho nhau khi yêu, khi xây dựng một gia đình nên là sự đồng tình từ hai phía. Không thể nói tôi đã hy sinh nên tôi phải nhận được điều này, điều kia. Đừng tạo áp lực cho đối phương bởi sự hy sinh của bạn, và cũng đừng khiến ai phải vì mình mà hy sinh.
Yêu thương nên là điều nhẹ nhõm nhất trong đời, đừng khoác lên nó bài tính khổng lồ giữa cho và nhận. Tôi rất thích một câu nói đã được đọc ở đâu đó từ rất lâu: Trong một gia đình, người mẹ hạnh phúc thì gia đình mới hạnh phúc. Sự yên ấm của một mái nhà nên do mọi thành viên cùng vun đắp, chứ không phải dựng nên từ sự hy sinh của người vợ, người mẹ. Nếu cán cân cho – nhận cứ nghiêng dần về một phía, một ngày nào đó mái nhà ấy sẽ đổ sụp vì chẳng ai chịu nổi gánh nặng mà nó đè lên.
d0169edam1
Đức hy sinh, sự đảm đang, sức nặng của những mỹ từ ấy nên được san sẻ bớt trên đôi vai của người đàn ông trong gia đình. Nếu muốn hạnh phúc, phụ nữ nên tự mình tập cách sống hạnh phúc hơn là gồng mình lên để hy sinh, hy sinh và hy sinh. Có câu đùa rằng: sống trên đời, biết điều gì là khổ điều ấy. Nếu muốn hạnh phúc, có lẽ đừng nên làm người phụ nữ đảm đang.

Thứ Sáu, 9 tháng 1, 2015

Câu chuyện về người vợ xấu và anh chồng đẹp trai!

Hóa ra đường tới trái tim của đàn ông chính là cái dạ dày. Thế nhưng cái cách mà bạn tôi đưa những món đó tới dạ dày của người đàn ông mà cô ấy yêu còn tuyệt hơn nhiều.

“Người xấu duyên giấu vào trong, bao nhiêu người đẹp duyên bong ra ngoài”. Câu ấy thật đúng với cô bạn của tôi. Người ta nói: đàn bà xấu thì không được quà! Nhưng bạn tôi thì ngược lại. Cô ấy không chỉ có quà, thậm chí là rất nhiều quà nữa là đằng khác. Mà món quà tuyệt với nhất mà cô ấy có được chính là anh chồng đẹp trai và chiều vợ hết mức ấy! Cùng là đàn bà con gái với nhau nên tôi cũng phải thầm ghen tỵ. Từ chính bạn mình tôi mới nhận ra một điều: người đàn bà có thể có được vẻ đẹp bề ngoài bằng nhiều cách khác nhau. Thậm chí là công nghệ hiện đại bây giờ có thể mang đến cho chúng ta một vẻ bề ngoài long lanh xuất chúng. Nhưng không có thứ dao kéo nào có thể làm một người đàn bà trở nên giàu có thứ “duyên ngầm” quý giá ấy!
***
Có hôm tôi tới chơi nhà cô ấy thì không thấy anh chồng đẹp trai đâu, mới hỏi bạn:
Ủa, anh xã đi đâu rồi thế?
Cô ấy hất nhẹ đầu rồi nói bình thản:
Anh ấy đang rửa bát dưới bếp ấy!
Tôi cười:
Thế bà làm gì?
Cô ấy cũng cười:
Thì xem ti vi chứ còn làm gì?
Tôi nhìn bạn với con mắt ghen tỵ:
Như thế này thì cần gì ước mình trở thành đàn ông để có thể được ăn xong rồi ngồi vắt chân lên ghế xem ti vi nữa nhỉ?
Cô bạn cười: Làm gì có, có phân công lao động hết rồi đấy! Chứ có được ngồi chơi không đâu? Lúc trước ai là người phải lăn vào bếp, ai là người được ăn những món ăn ngon… Thì bây giờ tới lượt rửa bát thì cứ tự động mà làm thôi.
Tôi biết bạn mình nấu ăn cực ngon luôn, tôi mới trêu cô ấy: Bây giờ bà mở một quán ăn có lẽ khách tới ăn một lần rồi ăn riết luôn không đi nữa đó! Bạn tôi cười rồi nhìn sang anh xã đẹp trai đang lau tay gần đó: Không đâu, mình chỉ làm đầu bếp độc quyền của anh xã thôi. Khi nào anh xã kêu nấu là nấu chứ không nấu cho bất kỳ người đàn ông nào khác ăn! Tôi thấy chồng bạn nhìn bạn bằng ánh mắt lấp lánh như thể họ mới bắt đầu yêu vậy! Nhìn bạn mà ngưỡng mộ muốn chết! Tôi đập tay vào ngực: Ôi vợ chồng nhà này khiến mình đau tim chết mất! Cả hai nhìn tôi mỉm cười. Khi nào cũng thế, ngay cả việc mỉm cười thôi mà họ cũng thật ăn ý nữa.
Câu chuyện về người vợ xấu và anh chồng đẹp trai
Tôi biết bạn mình nấu ăn cực ngon luôn, tôi mới trêu cô ấy: Bây giờ bà mở
một quán ăn có lẽ khách tới ăn một lần rồi ăn riết luôn không đi nữa đó!
(ảnh minh họa)
Hóa ra đường tới trái tim của đàn ông chính là cái dạ dày. Thế nhưng cái cách mà bạn tôi đưa những món đó tới dạ dày của người đàn ông mà cô ấy yêu còn tuyệt hơn nhiều. Với cô ấy nấu ăn ngon cho chồng chính là một dạng tình yêu độc quyền mà chỉ có chồng của cô ấy là người được sở hữu độc quyền tuyệt đối. Và chính điều đó khiến chồng của cô ấy vô cùng hãnh diện. Thảo nào khi ăn xong là anh chồng ngoan ngoãn bê mâm bát đi rửa mà không có nửa lời kêu ca. Trong khi nhà tôi thì ngược lại. Có nhờ gãy đũa gãy bát mới được hôm chồng rửa bát cho.
Và ở đây chính cô ấy đã mang tới cho chồng một thông điệp ngầm nữa là: Nếu như em đã vì anh mà lăn vào bếp chắc hẳn anh cũng nên vì em mà rửa bát?! Đó chính là sự chia sẻ chứ không phải người này ban ơn hay làm hộ người kia hoặc là thứ nghĩa vụ bất di bất dịch. Thảo nào cứ chiều tới là lại thấy anh chồng của bạn hăm hở về nhà giúp vợ. Có lẽ tôi cũng phải thay đổi một chút thay vì cứ gân cổ lên thuyết giáo cho chồng về sự công bằng giữa đàn ông và đàn bà hay chia sẻ việc nhà cũng chính là trách nhiệm và nghĩa vụ của đàn ông. Đúng là lạt mềm buộc chặt. Lời ngọt dễ lọt vào tai!
***
Có lần tôi đùa cô ấy:
Chồng bạn trẻ và đẹp trai vậy không sợ ra ngoài con gái nó cưa cẩm mất sao? Bây giờ đàn ông như vậy là của hiếm đó. Mà con gái bây giờ thì vừa xinh, vừa bạo…
Bạn cười:
Thì tớ không cấm nhưng anh ấy cũng lo tớ ra ngoài bị người khác cưa cẩm lắm chứ!
Tôi cười:
Tao với mày thì còn ai cưa mới chả cẩm nữa.
Bạn tôi cười:
Xấu nhưng mà phải biết phấn đấu chứ! Tự tin chính là điểm hấp dẫn nhất ở một người phụ nữ đấy!
Ờ, hóa ra cô ấy rất tự tin vào bản thân.
Nếu như một người phụ nữ tự tin vào bản thân thì không có lí do gì khiến cô ấy cảm thấy mình bị nép vế khi ở bất cứ đâu, kể cả là với anh chồng đẹp trai ngời ngời của mình. Mọi người nói cô ấy không xinh nhưng chưa khi nào cô ấy nghĩ mình không đẹp. Và đó chưa khi nào là khuyết điểm lớn nhất của cô ấy thì phải! Mà cũng đúng, đến chính tôi cũng bị dính lấy cô ấy đến thế cơ mà? Huống chi đàn ông, khi nói chuyện với bạn tôi, chắc hẳn sẽ bị cuốn theo thôi! Quả là cái thứ duyên ngầm có thể có sức mạnh vô cùng tuyệt vời như thế. Thứ mà người ta nhìn thấy thì đơn giản thôi, thứ mà người ta không nhìn thấy thì mới khiến người ta tò mò kia mà!
Câu chuyện về người vợ xấu và anh chồng đẹp trai
Nếu như một người phụ nữ tự tin vào bản thân thì không có lí do gì khiến cô ấy
cảm thấy mình bị nép vế khi ở bất cứ đâu, kể cả là với anh chồng đẹp trai
ngời ngời của mình. (ảnh minh họa)
Có lần bạn tôi nói: Nếu như nhan sắc có thể đẹp lên bằng công nghệ, nhưng cái duyên của người phụ nữ thì không có dao kéo nào cắt gọt được cả. Cho nên có lần cô ấy đã hỏi chồng mình: Anh có muốn em xinh lên không? Chồng cô đã cười: Anh nghĩ em đẹp rồi! Còn có bao nhiêu người đàn ông có thể nói câu đó với vợ mình sau nhiều năm sống cùng nhau? Chính vẻ đẹp tâm hồn, cái duyên của người phụ nữ và sự tự tin vào mình là điều khiến bất kỳ người đàn bà nào cũng có thể trở nên quyến rũ hơn. Chính vì thế mà có những ông chồng lúc đầu mang về một cô vợ vô cùng quyến rũ và bắt mắt để rồi sau đó không hề thấy vợ mình đẹp lên mà chỉ thấy ngán ngẩm khi thấy cô ấy ngày càng là lượt không hợp với hình ảnh của một người vợ, người mẹ nữa.
***
Nếu như đàn bà là giống hảo ngọt trong ăn uống thì đàn ông lại là giống hảo ngọt kinh khủng trong tình cảm. Người ta chả nói: 'mật ngọt chết ruồi' là gì! Khi nào cô bạn tôi cũng ngọt ngào với chồng. Kể cả những lúc tức giận cô ấy cũng rất điềm tĩnh, còn lúc bình thường thì người đàn ông nào cũng thích nghe cô ấy nói. Đúng là: “Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe”. Người đàn ông vật lộn ngoài xã hội, ngoài đó đầy những bon chen mệt mỏi, về tới nhà, nhìn thấy vợ là thấy bình yên ngọt ngào thì có người đàn ông nào không si mê người đàn bà đó cơ chứ! Chính vì thế mà trong căn nhà nhỏ của bạn tôi hiếm khi nào nghe tiếng bát đũa xô nhau.
Có lần chồng bạn tôi nói rằng: Cái làm anh phục nhất ở vợ mình chính là sự bình thản. Bình thản tới mức, nhiều khi làm chính anh cũng thấy sợ. Cái cảm giác đó như thể là phút bình yên trước giờ tàn phá của một cơn bão kinh khủng vậy. Nhưng cái làm anh bất ngờ hơn chính là: mỗi lần cơn bão ấy lại tàn phá theo một cách khác nhau. Có khi lại rất ngọt ngào. Có lúc lại rất sâu cay… Nhưng chưa khi nào tàn phá theo kiểu phá phách cả. Nên mỗi lần làm cô ấy giận anh lại phải hồi hộp xem vợ sẽ “tàn phá” như thế nào? Kể ra cũng vô cùng thú vị. Nhưng dù nói gì đi nữa, thì cô ấy vẫn là một người đàn bà thú vị và ngọt ngào nhất mà anh biết! Tôi trong lòng cảm phục mà miệng thì cố cười đùa anh: Anh là người đàn ông thông minh nhất mà em biết!
Quả thật, thứ có thể xóa tan mọi mệt mỏi, mọi suy nghĩ tiêu cực, mọi giông bão trong lòng một người đàn ông đôi khi chẳng có gì là to tát cả mà chỉ là sự ngọt ngào của người đàn bà ở bên cạnh mà thôi. Và hơn thế nữa, khi người đàn bà hào phóng sự ngọt ngào với người đàn ông của mình thì người đàn ông cũng chẳng tiếc trao lại cho người đàn bà đó thứ ngọt ngào dịu dàng rất khác của đàn ông. Và tôi cũng nhận ra rằng: Nếu như một người đàn bà đẹp luôn hào phóng những đòi hỏi, thì người đàn bà không đẹp khi nào cũng hào phóng sự ngọt ngào.

Thứ Tư, 7 tháng 1, 2015

Vợ ơi, anh không hoàn hảo như em muốn được đâu!

Cuộc sống này muốn hạnh phúc thì mỗi người phải nhường nhịn nhau, phải hiểu và thông cảm cho nhau một chút.

Nếu người này cứ bắt ép người kia theo ý mình, cứ muốn người khác phải làm như mình nghĩ thì thật sự quá khủng khiếp. Vì ai sinh ra cũng có ưu và nhược điểm, chẳng ai có thể hoàn hảo cả. Và cũng chẳng ai muốn mình bị người khác thay đổi cách nghĩ, cách sống. Vì thế, với anh, vợ cũng vậy, đừng bao giờ nghĩ có thể điều khiển cách sống của anh, đừng bao giờ nghĩ, anh phải thế này, thế kia thì vợ mới cảm thấy anh là người chồng tốt. Tốt như vậy thì anh thà mang tiếng là người chồng xấu trong mắt vợ.
Anh vốn chỉ là người như vậy, từ khi còn yêu nhau, chắc vợ cũng hiểu rõ. Và dù hiểu như thế, vợ vẫn chấp nhận lấy anh đó thôi!
Ngày đó, anh vốn bị vợ coi là vô tâm, lúc nào cũng chỉ biết làm những gì mình thích. Căn bản vì anh ít lãng mạn, anh cũng chỉ làm những điều bình thường mà một người đàn ông nghĩ cần làm. Anh không mấy khi hứng lên thì tặng hoa vợ, ngày nào có dịp gì thì anh cầu kì tặng quà hay hoa một tí, có khi là anh quên mất. Lắm lúc bận, vợ gọi điện rủ đi chơi, anh cũng cáo bận, không phải vì anh không coi trọng vợ chỉ là anh bận thật. Đàn ông như bọn anh, bận thì nói là bận, chứ nếu cứ cố đi chơi với người yêu, đêm về cày việc thì chết mệt thôi.
Khi yêu, anh cũng đâu phải người đàn ông ga lăng gì. Thật ra, có vài lần vợ tranh trả tiền lúc còn yêu, tôi cũng để vợ trả. Không phải tôi tính toán, chỉ là anh muốn tạo cảm giác thoải mái cho vợ, không thích vợ nghĩ, lợi dụng tiền bạc của anh hay nghĩ tôi là người yêu thì phải phục vụ phụ nữ. Vì vậy, anh cũng công bằng trong khoản này, nhất là sau khi chính thức thành người yêu.
Vợ ơi, anh không hoàn hảo như em muốn được đâu!
Anh vốn chỉ là người như vậy, từ khi còn yêu nhau, chắc vợ cũng
hiểu rõ. Và dù hiểu như thế, vợ vẫn chấp nhận lấy anh đó thôi!
(ảnh minh họa)
Nhiều lần vợ khóc lóc vì anh không đưa vợ về nhà ra mắt bố mẹ, nhưng có phải là anh không yêu vợ đâu. Chỉ là anh nghĩ, lần nào có cơ hội tốt thì anh mới đưa vợ về, vội vàng cũng làm gì khi mà hai người chưa tính chuyện cưới nhau. Với lại, anh cũng cần thưa chuyện với bố mẹ trước đã, sau đó thì tính toán mọi chuyện tiếp theo. Bố mẹ ít nhất cũng phải biết được sự hiện diện của bạn gái anh chứ, đưa về luôn thì bố mẹ hơi sốc.
Cưới nhau rồi, vợ anh vẫn cứ chê chồng vô tâm. Thật ra, tính anh chỉ có vậy. Anh cũng là một người đàn ông biết điều, từ khi cưới nhau, anh chăm chỉ đảm đương trọng trách làm chồng. Anh lúc nào cũng lo lắng cho vợ, đi làm, kiếm tiền, hai vợ chồng tích cóp để có thể có điều kiện tốt hơn cho tương lai.
Hai đứa thuê một căn phòng nhỏ trên thành phố cũng đủ tốn kém, nên mọi thứ anh đều phải tiết kiệm. Công việc của anh và vợ đều nhàng nhàng như nhau nên cũng không có thể nói giàu là giàu nhanh được, ban đầu vẫn phải đi lên từ con số 0. Vợ cũng đi làm, hai vợ chồng lập kế hoạch 1 năm sau mới sinh con vì muốn có chút vốn liếng.
Anh lao vào công việc, cố gắng nghĩ cho gia đình còn vợ thì lại nghĩ, anh chỉ mải mê tối ngày, quên mất vợ. Thật ra, anh vẫn luôn về sớm ăn cơm cùng vợ, vẫn luôn quan tâm, hỏi han vợ. Lúc nào không ăn cơm ở nhà cũng phải báo cho vợ một tiếng. Tuần nào vợ cũng muốn giữ anh ở nhà cả tuần. Anh cũng cần có bạn bè, có quan hệ, có chơi bời tụ tập. Anh nhậu nhẹt một tí, về có mùi rượu là vợ lập tức tỏ thái độ, khó chịu với anh. Nói thì nói, anh không hài lòng về cách cư xử của vợ.
Vợ ơi, anh không hoàn hảo như em muốn được đâu!
Anh lao vào công việc, cố gắng nghĩ cho gia đình còn vợ thì lại nghĩ
anh chỉ mải mê tối ngày, quên mất vợ. (ảnh minh họa)
Anh biết, vợ ở nhà một mình buồn nhưng bảo vợ đi cùng thì vợ không đi. Mà anh chẳng lẽ lại cứ khư khư ở nhà giữ vợ, hay để cho vợ giữ. Làm đàn ông như bọn anh thật sự có quá nhiều trách nhiệm, công việc cũng cần phải có đối tác làm ăn chứ, cứ ngồi ở nhà thì lấy đâu ra mối làm ăn?
Vợ trách anh không quan tâm vợ, vô tâm với vợ, từ ngày cưới nhau quên chuyện tặng hoa, tặng quà, quên mất chuyện ngày kỉ niệm này kia. Thật tình anh nhớ cả, nhưng anh chỉ muốn vợ là người chủ động. Chúng ta có thể nấu một bữa cơm ấm cúng, vợ chồng cùng ăn và nói chuyện chứ đâu cần ra nhà hàng sang trọng hay lãng mạn trong ánh nến lung linh. Mình còn nghèo, lấy nhau rồi không giống ngày yêu nhau, mình phải biết chi tiêu tiết kiệm, cố gắng dành dụm tiền nong sau này có con còn lo cho con cái nữa. Có tiền lãng mạn ấy, có tiền đi nhà hàng ấy nhưng được gì hả vợ ơi? Rồi sau đó lại là nỗi lo vật chất, nỗi lo kiếm tiền. Vợ cũng phải hiểu anh chứ.
Vợ hay thở dài trong đêm, kêu với anh rằng chồng bạn vợ làm ăn được, mấy năm mua được nhà rồi vợ chồng họ nhìn sang chảnh. Anh không nói gì thì vợ bảo anh không biết chia sẻ, chỉ biết nghĩ cho bản thân, chẳng nghĩ gì cho cảm xúc của vợ. Thế vợ có hiểu cho cảm xúc của anh không? Chẳng lẽ anh lại không hiểu, vợ khen chồng bạn vợ chính là chê bai chồng mình? Anh cũng cố gắng nhiều nhưng hiện tại, công việc có vậy, khả năng cũng chỉ có vậy. Mình nghèo sống theo kiểu nghèo, sao vợ cứ đòi như người ta?
Thật ra chuyện giàu nghèo không thể nói ngày một, ngày hai, con người cần cố gắng và đã là vợ chồng thì cả hai cùng phấn đấu. Mình cứ đứng núi này trông núi nọ, cứ nhìn người này rồi so với người kia như vợ thì quả thật, anh cảm thấy chán nản lắm rồi!
Vợ ơi, anh không hoàn hảo như em muốn được đâu!
Em thích anh sống theo ý em, thích kiểu phải ga lăng, phải mạnh mẽ
phải thể hiện mình là đàn ông ‘đẳng cấp’, là người chồng tuyệt vời
trong mắt mọi người, anh không làm được. (ảnh minh họa)
Vợ nói anh không chu toàn được cho gia đình vợ, không mấy khi hỏi han quan tâm vợ. Vợ còn bảo anh vô tâm với bố mẹ vợ, không biết quan tâm hỏi han. Thật tình, bọn anh là đàn ông, không tâm lý được những chuyện đó, vợ có thể tự lo hoặc là nhắc nhở anh một câu, vợ cứ đòi anh phải chủ động này kia, hết quà cáp, hoa hoét cho vợ lại quà cáp cho gia đình vợ, bạn bè của vợ cũng phải niềm nở, anh làm sao làm được hả em?
Em thích anh sống theo ý em, thích kiểu phải ga lăng, phải mạnh mẽ, phải thể hiện mình là đàn ông ‘đẳng cấp’, là người chồng tuyệt vời trong mắt mọi người, anh không làm được. Anh chỉ biết, tình cảm anh dành cho vợ là chân thành, anh yêu vợ và không thay đổi gì từ ngày chúng mình cưới nhau. Anh đang lo toan với những bộn bề cuộc sống, sợ không lo được cho vợ con. Vợ lẽ ra nên hiểu và tâm lý với anh, đừng làm anh cảm thấy mệt mỏi hơn nữa. Có gia đình rồi không còn như ngày yêu, thời gian cho công việc cũng chiếm khá nhiều nên vợ cũng nên biết, lãng mạn chỉ là cái gì đó vô cùng xa xỉ.
Hãy hiểu cho anh vợ nhé, anh vốn là người chồng vô tâm như vậy nhưng lòng anh không thay đổi. Em phải hiểu vậy và phải ôn hòa sống cho hợp tình, hợp lý. Đừng bao giờ biến anh thành người đàn ông sống theo ý vợ, anh không thích thế. Chỉ mong vợ hãy bỏ cái tư tưởng cầu toàn đi, vì trên đời này, chẳng có ai hoàn hảo đâu em! Nên em cũng đừng hi vọng chồng hoàn hảo nhé!

Thứ Sáu, 2 tháng 1, 2015

Cách tránh đầy bụng khi ăn nhiều chất béo trong ngày nghỉ!

Cách tránh đầy bụng khi ăn nhiều chất béo trong ngày nghỉ để giúp bạn xua tan cảm giác khó chịu một cách nhanh chóng. Hãy áp dụng để bạn có thể tận hưởng một kỳ nghỉ lễ khỏe mạnh và vui vẻ.

Cách tránh đầy bụng khi ăn nhiều chất béo trong ngày nghỉ

Bạn đang trong kỳ nghỉ Tết, bạn cảm thấy phiền lòng khi nghĩ đến cảm giác đầy bụng, khó tiêu khi ăn nhiều chất béo trong ngày nghỉ. Một vài lưu ý dưới đây sẽ giúp các bạn cải thiện được điều đó và phòng tránh cho bản thân trong những dịp nghỉ lễ Tết.
Cách tránh đầy bụng khi ăn nhiều chất béo trong ngày nghỉ, giúp bạn an tâm hơn sau mỗi bữa ăn.
Cách tránh đầy bụng khi ăn nhiều chất béo trong ngày nghỉ, giúp bạn an tâm hơn sau mỗi bữa ăn.

Ăn chậm, nhai kỹ 

Để khắc phục tình trạng khó chịu này, bạn hãy ăn chậm, nhai kỹ, tránh vừa ăn vừa nói và ăn vừa đủ no, không ăn quá no.

Uống nước chanh và gừng 

Những gì bạn cần là hai thìa nước cốt chanh và gừng, mật ong. Pha chúng trong một cốc nước ấm. Uống nó sau mỗi bữa ăn “quá đà” để hỗ trợ tiêu hóa.
Ăn cam 
Ăn một quả cam là một cách đơn giản để giải quyết tình trạng khó tiêu sau bữa ăn. Các chuyên gia nói rằng, cam không chỉ giúp hỗ trợ tiêu hóa mà còn cung cấp đầy đủ dinh dưỡng cho bạn. Hãy xem nó như một món ăn tráng miệng cần thiết và hữu ích.
Uống sữa và trà 
Uống sữa tách bơ sau mỗi bữa ăn là một cách hiệu quả để ngăn chặn vấn đề khó tiêu vì nó giúp cơ thể tiêu hóa thức ăn nhanh. Trà bạc hà và trà mâm xôi cũng có thể giúp đỡ giải quyết vấn đề về bao tử.
Tắm thư giãn để tránh đầy bụng khi ăn nhiều chất béo trong ngày nghỉ
Tắm là một trong những biện pháp thư giãn cho cơ thể rất hiệu quả, khi tắm nước ấm sẽ làm tăng nhiệt độ trong cơ thể, máu lưu thông dễ dàng hơn và kích thích bộ máy tiêu hoá hoạt động hiệu quả. Chính vì thế, không sai khi tắm và dành thời gian thư giãn là một trong những biện pháp hỗ trợ cơ quan tiêu hoá thực hiện tốt chức năng của nó.