Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015

Vì cuộc sống là không chờ đợi

[Vì cuộc sống chẳng chịu chờ đợi ai, vì cơ hội chỉ đến một lần trong đời vào thời điểm thích hợp động cơ thích hợp, vì Chúa chỉ có thể ban cho ta sự sống, người vẽ nên sắc màu cho sự sống đó không ai khác CHÍNH LÀ BẠN, hãy tự tin tô điểm cho cuộc sống mình thêm đẹp theo cách của chính mình. Are U dare?]

Tôi có một người bạn, nó sinh ra và lớn lên trong một gia đình tư tưởng truyền thống và có tư tưởng yên phận *tôi ghét cái từ yên phận*. Nó, một đứa con gái 25 tuổi, thuận lợi ra trường tốt nghiệp trên tay với hai tấm bằng Đại học, mới bỏ việc một phần vì không chịu được *chửi mắng*, một phần vì lương thấp không đủ sống trên đất Hà Nội xô bồ vội vã, cái nơi mà họ chẳng cần biết bạn là ai, bạn có càng nhiều học lực bạn càng khó xin một công việc như mơ, cái nơi mà bản thân tôi thấy nó dìm dập mọi ước mơ, khát vọng và mộng đẹp về cuộc sống của tôi ~ sống ở Hà Nội không vội được đâu :v

Người bạn đó của tôi, nó có lẽ cũng thấy mệt mỏi với cuộc sống xô bồ ấy như tôi, nó có lẽ cũng nhận ra sau 8 tháng đi làm điều nó được học nhiều nhất là cách sửa máy in, cách phô tô tài liệu điều mà chỉ có dân văn phòng mới hiểu, nhưng cũng như tôi, nó không học được cách điềm đạm nhận lấy lời phê bình cùng với cáu gắt vô căn cứ của cái thằng tên là SẾP, chưa học được cách cúi đầu trước những điều vô lý ~ nên giống như tôi, nó chọn ra đi tìm vùng đất mới, tìm khung trời mới hít thở chút không khí 'bình đẳng, tự do' bình tâm lấy sức về chiến đấu tiếp ở nơi xô bồ kia... nhưng, tôi làm được còn nó, không cách nào vượt lên nổi chính mình - kẻ thù muôn thuở của mỗi người. Lý do ư? Là hẳn một câu chuyện hài ra nước mắt.

Người bạn ấy của tôi, vừa đáng giận vừa đáng thương. Đáng thương vì sinh ra trong gia đình tư tưởng truyền thống, chỉ mong muốn con gái yên phận với công việc binh thường, lấy chồng sinh con giống như bao người con gái khác, sợ con gái ra nước ngoài về không ai dám lấy, gia đình dùng mọi biện pháp từ ép buộc đến van nài để nó ở nhà. Phải, mong muốn của bố mẹ rất đơn giản, đối với con gái, chỉ cần có một tấm chồng tốt cùng những đứa con ngoan và công việc ổn định không cần lương cao, phải, mặc dù mẹ tôi không nói, tôi cũng tự đọc thấy ước mong nhỏ nhoi đó trong đôi mắt mẹ. Điều đáng giận là NÓ, chính nó, sau khi đấu tranh quyết liệt giành lại quyền lựa chọn cuộc sống cho mình, bố mẹ đành chấp nhận cho nó đi, mọi thứ trong tầm tay của nó, thì nó lại là đứa quyết định không-đi-nữa. Hờ, thế đấy, như một bộ phim hài đầy kịch tính, còn kịch tính hơn cả phim hành động! 

Mẹ tôi có cách dạy con rất hay: có uốn nắn, có định hướng cái này cái kia cho con nhưng không bao giờ ép buộc, quyền quyết định thuộc về con. Lý do rất đơn giản, càng ép buộc càng dấy lên trong lòng nó cái ý trí vươn lên, giống như dân ta bị đô hộ lâu năm con giun xéo lắm cũng quằn vùng lên đấu tranh giành chiến thắng :v cơ mà ủng hộ nó, chỉ đứng yên theo dõi nó thì chưa chắc nó đã đi lệch đường mẹ định hướng, cho nó quyền lựa chọn chưa chắc nó đã đi sai đường, vậy nên 'định hướng' nó theo cách mà nó muốn, giữ nó trong khuôn khổ mà mẹ muốn và ủng hộ nó nếu không còn cách nào khác lay chuyển nó  mẹ tôi là một người mẹ, người vợ thành công, tôi nghĩ thế! Điều tôi muốn nói qua đây là, con bạn tôi, khổ nỗi không phải vì gia đình quay sang đồng ý cho đi mà cậu í không muốn đi nữa ... mà là, nó dựng chuyện, nó dựng lên một câu chuyện từ đầu đến cuối nói dối bố mẹ nó để được đi, nó không tin tưởng bản thân mình có thể thuyết phục bố mẹ, nó không tin tưởng vào tình yêu bố mẹ dành cho nó có thể tha thứ cho mọi lỗi lầm của nó, nó không tin tưởng rằng.. cho đến cuối cùng bố mẹ luôn là người ủng hộ quyết định của nó...



Cô bạn không dám đối diện với chính mình của tôi, nó không những nói dối bố mẹ nó còn không biết nhận lỗi, xin bố mẹ tha thứ để tiếp tục đi đến chân trời mới ấy, nó quyết định ở lại để chôn vùi cái sự nói dối của mình, vì nó sợ phải đối diện với bố mẹ ở sân bay, nó sợ sự thật phơi bày từ nay về sau không còn ai tin tưởng nó nữa, nó thật ngây dại. Cô bạn tôi, nó không biết tấm lòng cha me bao la đến thế nào, dù nó có làm sai chuyện gì, chỉ cần nó nhận lỗi bố mẹ sẽ bằng lòng tha thứ tất cả, yêu lại nó từ đầu, tin tưởng nó từ đầu.. vì lòng tin, không trưởng thành trên sự dối trá, nếu cái kim không chịu lòi ra khỏi bọc, thì lương tâm con người sẽ tự rỉ máu đến lúc chết vậy thôi. 

Này cô gái, hãy tin tưởng chính mình, hãy luôn biết quý trọng bản thân và tự tin lên nhé  Vì cuộc sống chẳng chịu chờ đợi ai, vì cơ hội chỉ đến một lần trong đời vào thời điểm thích hợp động cơ thích hợp, vì Chúa chỉ có thể ban cho ta sự sống, người vẽ nên sắc màu cho sự sống đó không ai khác CHÍNH LÀ BẠN, hãy tự tin tô điểm cho cuộc sống mình thêm đẹp theo cách của chính mình. Are U dare?

Con gái hơn 20 tuổi như cái quạt điện giữa mùa đông, để đâu cũng thấy không hợp, để đâu cũng thấy vướng mắt, bố mẹ nào cũng giục con lấy chồng, nhiều khi cái sự 'giục' đấy nó có tác dụng, khiến một cô gái còn chưa nếm trải điều gì đã vội vàng lấy chồng chỉ vì gia đình cứ giục =)))) "Cuộc sống sau khi lấy chồng giống như cái nhà vệ sinh, người ở ngoài muốn nhảy bổ vào còn người ở trong chỉ muốn thoát ra" - trích văn cô giáo dạy tôi hồi cấp 3. Ừ thì không phải ai cũng thế, cũng đầy người hạnh phúc viên mãn đấy thôi, cơ mà lấy chồng vì 'giục' thì liệu có bao nhiêu phần trăm hạnh phích đây? Tôi biết trên thế giới rất nhiều cô gái may mắn, cả đời gần như chẳng phải đuổi theo điều gì, chẳng phải đau khổ vì chạy hết hơi vẫn thất bại, chẳng phải ngửa mặt lên trời than thân trách phận đàn bà mà vẫn có chồng giỏi con ngoan gia đình hạnh phúc, và tôi cũng tự biết mình không nằm trong số những cô gái may mắn đó  

Vì cuộc sống là không chờ đợi, tôi không ngồi chờ hạnh phúc đến với tôi, tôi đang từng ngày kiếm tìm nó, tranh giành nó, kiến tạo nó, phấn đấu cũng vì nó, vì mỗi ngày tôi đều nhìn mình trước gương và mỉm cười, à, hôm nay mềnh hạnh phích phết vì bla bla bla :v Tôi không liệt kê đau khổ và mệt mỏi, tôi chỉ gặm nhấm nó lúc đêm về như một thước phim quay cực nhanh và tự nhủ ngủ dậy sẽ quên đi để sáng hôm sau cười tươi bắt đầu một ngày nắng.

[Bản thân con và giá trị của con là quan trọng nhất, cao nhất, đáng giữ gìn nhất: trước khi làm gì hãy suy nghĩ 3 điều: > Điều này mang lại cho tôi những hay/dở thế nào? > Điều này ảnh hưởng đến người xung quanh tôi thế nào? > Tôi có chắc chắn muốn làm việc đó không? Điều 1 con chấp nhận được, Điều 2 giải quyết được, thì chỉ còn điều 3 là chính con. Khi đó mọi lời khen/chê đều chỉ có giá trị tham khảo.Hãy vứt những khuôn mẫu, hình tượng, tấm gương, phẩm chất truyền thống… vào một ngăn tủ, thi thoảng bỏ ra tham khảo để tự điều chỉnh mình không làm tổn thương những giá trị xung quanh; nhưng không đấy làm kim chỉ nam; đường con con đi. Người ta đều thích màu hồng, con mặc màu xanh, chẳng sao! Chỉ cần biết chắc mình không vi phạm pháp luật và những nguyên tắc cộng đồng cơ bản, là được!] - từ một ai đó không rõ danh tính.

Và đêm nay, tôi thấy buồn rồi lại tìm đến blog *mai sẽ lập hẳn blog*, buồn vì phận đời con gái đến cái giờ này vẫn cứ bạc bẽo bèo trôi, không thể quyết định cuộc sống của riêng mình, nhai lại điệp khúc *làm công ăn lương 5-6tr/1 tháng rồi lấy chồng gần nhà, sinh con, yên ấm gia đình* mà người người nhà nhà vẫn thích nhắc (may mà mẹ tôi không nhắc :v). Tôi ngán ngẩm cái lý thuyết chỉ là lý thuyết của các cụ, không phải vì tôi quá yêu cách sống phương Tây, tôi vẫn là một người mình đầy nguyên tắc bảo thủ *bọn nó bảo thế*, cũng không phải vì tôi không thích yên ấm gia đình, mà tôi chỉ không thích cách người ta "giục" rồi "thúc ép" con gái mình lấy chồng sớm để cho bằng làng xóm láng giềng và đỡ mang danh "Ế". Và tôi càng không thích cách các cô gái ngậm ngùi 'nghe lời' bố mẹ, họ hàng rồi tự đi rước khổ vào mình, cái cách họ an phận và nghĩ rằng đó là "số mệnh" của mình rồi cứ thế nhấm nháp đau khổ một mình, chắc là cô đơn lắm nhỉ?
Tôi không biết đêm nay dài đến đâu và sáng mai dậy đôi mắt tôi mất công chăm chút hàng ngày sẽ thâm quầng nhăn nhúm đến ra sao, chỉ thấy buồn vì nghĩ rằng mình đã có thể thay đổi suy nghĩ của một người, và tôi thất bại, tôi bị đánh bại bởi chính người mà tôi ủng hộ, thế đấy! Cô bạn à, vì m mà t nghĩ đến cái làng Vũ Đại, chả hiểu sao lại thế :3 đường phía trước còn dài, mong là sau lần này m học được cách tự quyết định lấy cuộc sống của mình, đừng vì ai mà từ bỏ cái mong muốn đến cháy bỏng của m, thế thôi.

Hôm nay tôi sắp xếp hẳn một buổi nghỉ làm để đi đón nó, đưa nó đi chơi loanh quanh, tôi đã tìm hiểu được vài chỗ hay hay mà dù ở đây đã 3 tháng tôi không buồn đi vì chả có hứng thú, tôi đã nghĩ sẽ giới thiệu một vài điều mới lạ với nó mà mấy hôm nay tôi mới có hứng bắt đầu tìm hiểu về nơi tôi đang sống, tôi cũng chuẩn bị thật nhiều danh sách những đồ ăn, những khu vui chơi để cùng nó đến trong những ngày nghỉ ... tôi sẽ thực hiện điều đó với một người bạn khác  

Bi kịch của những phụ nữ tự chủ tài chính

Bi kịch của những phụ nữ tự chủ tài chính
Xã hội hiện đại, phụ nữ ngày càng có nhiều cơ hội phấn đấu, học tập và thăng tiến trong công việc. Điều này đồng nghĩa với thu nhập của phụ nữ tăng lên và do vậy nhiều phụ nữ đã độc lập, tự chủ trong vấn đề tài chính.
Thực tế, nhiều người ca ngợi hay thán phục đối với những người phụ nữ sống độc lập, tự chủ về mọi mặt. Nhưng đằng sau vẻ chủ động ấy là những nỗi khổ của họ. Họ đang phải đối đầu với nhiều áp lực trong cuộc sống mà do họ đã tạo nên.
Từ những lo toan…
Cuộc sống hiện đại, hầu hết phụ nữ đều muốn có cuộc sống tự chủ ngay cả khi đã lấy chồng. Họ luôn muốn chứng tỏ rằng, mình có thể độc lập mọi thứ nhất là vấn đề kinh tế. Họ thường muốn mình sẽ kiếm tiền, chi tiêu mọi thứ mà không bị phụ thuộc vào chồng hay bất cứ người nào khác. Điều này khiến cho không ít chị em phụ nữ bị chịu áp lực lớn để cân bằng cuộc sống và công việc.
Mai là kế toán của một công ty liên doanh nên thu nhập khá ổn định. Lấy chồng được hơn một năm nhưng từ ngày cưới Mai tự mình lo hết mọi việc trong gia đình, lo đối nội đối ngoại …kể cả về kinh tế.
Hàng tháng, chồng Mai có đưa tiền lương thì Mai cầm hoặc bảo chồng cất vào tủ để dành và một điều đáng nói là không bao giờ Mai hỏi han lương lậu của chồng. Mai nghĩ, bây giờ mình lo được, mọi thứ sẽ do mình chi tiêu, sau này khó khăn hoặc phát sinh thì dùng tiền của chồng cũng được. Với suy nghĩ đơn giản vậy nhưng Mai đâu có biết rằng, đó là mặt trái của vấn đề và là nguyên nhân ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình.

Tất cả mọi việc trong gia đình đều do một mình Mai đảm nhiệm, và vô hình chung Mai biến chồng thành người thừa và không phải lo cho gia đình bất cứ điều gì…Nếu chỉ nhìn bên ngoài thì có thể nói, Mai đang rất hạnh phúc nhưng đằng sau sự tự chủ đó là một áp lực vô hình đối với cô, nhưng cũng không ít người thấy Mai vậy lại chép miệng cho rằng, cô tự làm khổ mình, có chồng mà phải chịu đựng một mình…

Trường hợp của vợ chồng Lan và Hải lại khác, hai vợ chồng đều có công việc ổn định, khi cưới nhau bố mẹ đã cho họ sẵn một ngôi nhà. Cuộc sống hai vợ chồng khá thuận lợi. Lan là một người sống độc lập từ nhỏ nên sau khi cưới, hàng tháng cô không yêu cầu chồng nộp tiền. Nếu chồng có đưa thì Lan cũng đề nghị anh giữ lại để chi tiêu cho bản thân. Nhiều lần ảnh Hải đưa tiền lương nhưng Lan từ chối khiến anh cảm giác như người thừa, không có nghĩa vụ gì với gia đình.

Hải đem tâm sự của mình chia sẻ với bạn bè nhưng họ cũng không hiểu nỗi lòng của anh và cho rằng: “Sướng không biết đường sướng, mọi thứ đã có vợ lo hết thế là hạnh phúc nhất”.
Hải là người ít nói và ngại tâm sự với vợ nhất là vấn đề tiền bạc, điều này khiến cho vợ chồng cứ dần xa và không hiểu ý nhau. Trong khi đó, Lan vẫn nghĩ mình là người vợ tốt, cố gắng lo toan mọi thứ cho gia đình, cho chồng cho con mà không nghĩ đến việc quá tự chủ của mình...
Phụ nữ chịu nhiều áp lực khi phải tự chủ về kinh tế
…đến bi kịch
Không thể phủ nhận rằng, trong tư tưởng người Việt Nam, đàn ông là trụ cột gia đình và có nhiệm vụ kiếm tiền để trang trải cuộc sống của cả gia đình. Chính vì thế, khi người vợ có thu nhập cao hơn thì tiền là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến các cuộc hôn nhân đổ vỡ.
Đối với những người phụ nữ có cá tính, luôn muốn tự chủ thì sẽ tự tạo cho mình một áp lực rất lớn. Thường họ phải gồng mình với hàng trăm, hàng ngàn lo toan trong cuộc sống từ ăn uống, sinh hoạt, điện nước, tiền học hành,…đến các việc lớn trong gia đình trong khi đó các ông chồng dưng dưng chẳng phải lo gì cả mà chỉ lo hưởng thụ. Nguyên nhân cũng chỉ do chị em muốn tự chủ, ngay từ đầu đã không tâm sự, chia sẻ gánh nặng gia đình cho cả hai vợ chồng.

Cuộc sống ngày càng mất thăng bằng, hàng ngày trong khi Linh miệt mài làm thêm giờ tại cơ quan phần vì kiểm tiến, phần vì giận chồng suốt ngày chỉ thích ăn chơi, nhậu nhẹt cùng bạn bè. Bao nhiêu khoản chi tiêu trong gia đình Linh phải gánh hết, nhiều lúc muốn bảo để chồng đóng góp nhưng lại xấu hổ không muốn. Đền khi chi phí quá lớn, một mình không thể gánh nổi, Linh đề nghị chồng đóng góp thì anh thản nhiên nói rằng: “Em bảo tự lo được, anh chỉ cần lo cho bản thân anh thôi mà”. Đến lúc này, Linh vừa bực vừa phải cắn răng chịu đựng mà không biết tâm sự cùng ai. Đã thế, thỉnh thoảng chồng Linhlại “mượn” tiền vợ để tiêu khiến Linh thêm bực.
Rơi vào hoàn cảnh của Linh mới hiểu được tâm sự của cô, nhưng đây cũng là bài học cho những người phụ nữ hiện đại, khi muốn tự chủ và không biết quản lý ngân sách của gia đình, của chồng.

Căng thẳng về tài chính có thể gây ra nhiều xung đột trong một mối quan hệ yêu thương. Sự mất cân đối trong ngân khoản của hai vợ chồng mà cụ thể là khi một trong hai người có thu nhập nhiều hơn và cực kỳ tệ hại nếu người kiếm được nhiều tiền hơn lại là phụ nữ. Họ đột nhiên trở thành trụ cột chính trong gia đình. Lúc này, sự tự ái và giận dữ bùng phát ở đa số đàn ông, nó chính là nhân tố góp phần cho việc đặt bút ký vào đơn ly hôn một cách nhanh chóng.

Theo các chuyên gia tâm lý, chị em nên gạt bỏ mặc ảm, trực tiếp nói chuyện với chồng về vấn đề tài chính. Chị em phụ nữ nên dùng lời lẽ mềm mỏng, khéo léo và thuyết phục để kéo chồng quay lại với vị trí trụ cột trong gia đình. Hãy để đàn ông thấy mình là bờ vai vững chắc cho phụ nữ nương tựa, đừng đẩy đàn ông ra xa chỉ vì vấn đề ai độc lập hơn ai. Tuyệt đối đừng bao giờ đề “hầu bao” của chồng tự do, không theo nguyên tắc, khuôn khổ.

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

Vợ chồng và những màn ly hôn cười 'rụng răng'!

Mới đầu cưới xong, chắc vì bị sốc hôn nhân nên cứ hễ động cãi nhau to to 1 tí là lại lớn tiếng đòi ly hôn.
Vợ chồng hắn cưới nhau cũng ngót 5 năm, có với nhau 1 mặt con hơn 3 tuổi rồi. Tổng kết 5 năm đầu hôn nhân, vui buồn sướng khổ cũng nhiều, khó khăn thuận lợi cũng chẳng ít, và đặc biệt là, số lần 2 đứa suýt lôi nhau ra tòa cũng kha khá nữa! Cơ mà may quá, vẫn chưa bỏ được nhau!

Vợ hắn, mới đầu cưới xong, chắc vì bị sốc hôn nhân (như con bệnh sốc thuốc ý) nên cứ hễ động cãi nhau to to 1 tí là lại lớn tiếng đòi ly hôn. Lần đầu tiên, chả nhớ là vì nguyên do gì, 2 vợ chồng chiến tranh một trận tơi bời xong, chốt lại, vợ hắn gào lên: “Tôi không thể sống với anh được, ly hôn đi!”. Hắn bực lắm, nhưng cố nhịn. Hắn lấy xe phi ra ngoài làm cốc bia cho mát ruột, lát sau về, mọi chuyện lại như chưa có gì xảy ra!
Lần sau, cũng lại vì cãi nhau những chuyện trời ơi đất hỡi của vợ chồng trẻ, anh 1 câu tôi 1 câu, càng cáu giận càng nói năng mất kiểm soát, không suy nghĩ, thế là thành cãi nhau to chứ có gì đâu. Vợ hắn lại hét tướng lên: “Ly hôn thôi, tôi chán ngấy anh rồi!”. Lần này, hắn vênh mặt lên thách thức vợ: “Viết đơn đi, tôi kí!”. Vợ hắn như quả bóng xì hơi, bao nhiêu hùng hổ, bực tức tự dưng tan biến hết khi nghe câu trả lời của chồng. “Chết chửa, sao lại đồng ý ly hôn thật? Mình chỉ tức quá nên nói thế thôi mà, đáng nhẽ lão phải im lặng đi, hoặc lao vào năn nỉ ỉ ôi mong mình đừng ly hôn chứ?” - vợ hắn hoang mang nghĩ. Nhưng chưa kịp có động tĩnh gì thì mừng như bắt được vàng khi nghe tiếng hắn: “Mà thôi, không ly hôn đâu! Ly hôn xong, tôi ở với ai, cô ở với ai, đồ đần!”. Cả 2 phá lên cười ngặt nghẽo, hết giận nhau luôn.
Lần nữa, 2 vợ chồng cãi nhau qua điện thoại. Bực quá, vợ hắn liền nhắn cho chồng: “Chia tay thôi, tiếp tục sống với nhau làm gì, chỉ toàn làm khổ nhau thôi!”. Gửi đi xong rồi, vợ hắn lại nằm… run: “Trời ơi, nhỡ lão ok thì toi! Mình có dám viết đơn thật không?”. Nhưng may quá, đợi mãi chả thấy hắn nhắn lại, vợ hắn cũng chả dám khiêu chiến thêm. Phải lâu lâu sau đó, hắn mới trả lời vợ: “Hết hâm chưa?”. “Ai hâm, đây hoàn toàn tỉnh táo, cứ đợi đấy, đừng tưởng đây không dám ly hôn?” - vợ hắn đốp chát. Hắn gửi lại một cái mặt cười lăn lộn, vụ ly dị lần ấy cũng kết thúc ở đó.
Chuyện ly hôn hài hước
Tổng kết 5 năm đầu hôn nhân, vui buồn sướng khổ cũng nhiều, khó khăn thuận lợi
cũng chẳng ít, và đặc biệt là, số lần 2 đứa suýt lôi nhau ra tòa cũng kha khá nữa!
(Ảnh minh họa).
 
Vụ khác, cãi nhau chán chê xong, vợ hắn vênh mặt thớt lên tuyên bố: “Ly dị thôi, tôi thà mang tiếng không chồng còn hơn ở với anh!”. Có lẽ ức chế vì suốt ngày bị đòi ly hôn, hắn chạy đi lấy tờ giấy, ném vào mặt vợ: “Đấy, viết đi, tôi kí ngay lập tức!”. Đâm lao thì phải theo lao, nói thì phải làm không thiên hạ nó cười cho thối mũi, vợ hắn lò dò lấy cây bút rồi ngồi viết. Ơ hay, nhưng bút hết mực rồi, làm sao mà viết đơn ly hôn được nữa đây! “Mai viết vậy, tôi mà quên thì nhớ nhắc tôi đấy nhé!” - vợ hắn cười sung sướng như bác nông dân được mùa, thở phào nhẹ nhõm vì kiếm được cái cớ hoàn toàn chính đáng để gác lại việc viết đơn, nhưng vẫn không quên cố lấy lại chút sĩ diện. Và tất nhiên, qua ngày hôm sau rồi thì ai mà thèm nhớ đến chuyện đó nữa.
Dịp nào đó, vợ hắn lại đòi ly hôn: “Tôi không thể chịu đựng được anh thêm một phút giây nào nữa!”, rồi chủ động lao đi lấy giấy bút viết đơn. Hắn ngồi nhìn tất cả những hành động của vợ, dửng dưng như nước lã, chả thèm ý kiến gì. Nhìn cái vẻ mặt câng câng của chồng, vợ hắn lại càng điên, quyết tâm phải viết cho bằng được, rồi bắt lão kí thì mới hả giận. Nhưng loay hoay không biết mẫu đơn như thế nào, phải lên mạng tìm kiếm. “Tìm làm gì, để tôi đọc cho mà viết!” - hắn ngồi bên cạnh chêm đểu. “Không mướn!” - vợ hắn lườm lại rồi bắt đầu viết. Đến phần lí do ly hôn, vợ hắn tuôn một mạch: “Vì chồng tôi ngoại tình, mang hết tiền cho bồ nhí, về nhà lại còn đánh đập vợ thậm tệ, nên tôi không thể tiếp tục chung sống nữa”. Rất hí hửng với mớ lí do mình đưa ra, vợ hắn kí roẹt một cái rồi đưa cho chồng. Y như dự đoán, đọc đến đoạn lí do, hắn cáu nhặng lên: “Ngoại tình? Định đổ tiếng oan để danh dự của đây bị vấy bẩn muôn đời à? Đánh đập vợ? Định cho đây vào tù vì tội đánh người gây thương tích à? Còn lâu! Sửa thành: Vì tôi bị điên, suốt ngày đòi ly hôn chồng nên không thể chung sống nữa! Viết đi rồi đây kí cho!”. “Đừng hòng!” - vợ hắn dẩu môi lên đáp, rồi hậm hực cất tờ đơn vào tủ, định bụng để mai tìm hiểu kĩ hơn sẽ viết 1 lá đơn cho đàng hoàng. Lên giường, nhưng cả 2 đứa mãi chẳng ai ngủ được, lăn qua lăn lại động chạm vào nhau, thế rồi lao vào nhau lúc nào chả hay, quên luôn cả việc ly dị!
Một lần khác vợ hắn lại đòi ly hôn, lần này đơn từ được viết ngon nghẻ, không sai sót gì, 2 chữ kí đầy đủ đàng hoàng, vợ hắn đòi nuôi con và tất cả tài sản có trong nhà, hắn cũng chả chi li. Sáng ra, vợ hắn đưa đơn cho hắn: “Đi làm thì tiện nộp luôn đi!”. Hắn chẳng nói chẳng rằng, cầm tờ đơn cất vào cặp. Vợ hắn cả sáng ấy ngồi trên công ty mà lòng bồn chồn như đứng trên đống lửa với mớ câu hỏi bủa vây trong đầu: “Chả lẽ thế là xong rồi ư? Chả lẽ chia tay thật rồi ư? Lão không cần mình nữa ư?”. Chiều về, vẫn không khai thác được gì từ cái vẻ mặt bình thản của chồng, vợ hắn lừa lúc chồng đi tắm, lén mò cặp của hắn tìm xem lá đơn còn không. Không còn! Thế là hết thật rồi!
Mấy hôm sau, thấp thỏm ngồi đợi tòa gọi lên mà vợ hắn cảm tưởng như có sợi dây thòng lọng đang treo lơ lửng trên đầu mình vậy. Nhưng sĩ diện nên cũng chẳng dám hỏi chồng xem chính xác đã nộp đơn chưa, ai bảo tại mình gân cổ lên đòi bỏ nhau chứ! Cuối tuần, buồn, chả thiết tha đi đâu, vợ hắn nổi hứng dọn dẹp nhà cửa. Khi mở ngăn kéo bàn làm việc của chồng ra, vợ hắn đờ người mất mấy giây rồi nhảy cẫng lên sung sướng: hóa ra tờ đơn hắn giấu vào đây, hóa ra hắn chưa nộp! Như thoát chết trong gang tấc, nhưng vợ hắn vẫn gọi hắn vào, hất hàm hỏi: “Sao chưa nộp?”. “Lên nộp mà cô thẩm phán bận đi hòa giải ly hôn với chồng. Xong về nhà vứt tạm đơn vào đó, rồi quên luôn! Cô này cũng có bệnh thích đòi li hôn chồng, giờ thì sắp ly hôn thật rồi” - hắn tỉnh bơ. Nghe cũng biết là chúa phịa, nhưng vợ hắn không thể nhịn cười với cái lí do của hắn. “Cơ mà lão đang nhắc nhở mình đấy ư?” - vợ hắn giật thót.
Sau bữa tối lãng mạn bên ánh nến kỉ niệm 5 năm chính thức thuộc về nhau, vợ hắn nép mình vào hắn thủ thỉ: “Em hứa, từ giờ sẽ không bao giờ đòi ly hôn nữa!”. “Ờ ờ, biết thế” - hắn chép miệng vẻ ta đây quá hiểu vợ rồi, trong bụng thì nghĩ thầm: “Vợ mình mà khỏi bệnh thì lúc ấy căn bệnh thế kỉ HIV cũng chữa được!”.

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

8 lợi ích bất ngờ khi uống bia!

Bia không chỉ là thứ đồ uống khiến con người ta cảm thấy sảng khoái mà nó còn có lợi ích không ngờ đối với sức khỏe.
Trong bia có nhiều chất polyphenol rất tốt cho sức khỏe. Theo nhà nghiên cứu Augusto Di Castelnuovo, lợi ích của bia với sức khỏe có thể sánh ngang hàng với rượu vang.
Tuy nhiên, uống bia ở mức vừa phải thì mới có lợi cho cơ thể và không bị bụng bia. Đối với nam giới thì chỉ nên uống 2 cốc bia/ ngày, còn nữ giới là 1 cốc/ ngày.
Kháng viêm
Cây hoa bia sẽ tạo mùi thơm và vị đắng cho bia. Loại cây này chứa nhiều một loại chất hóa học có tên là axit đắng, có tác dụng tăng cường sức khỏe. Theo nghiên cứu được công bố năm 2009, axit đắng là chất kháng viêm mạnh, được dùng trong phòng ngừa và điều trị các bệnh nhiễm trùng đường hô hấp do virut.

Cây hoa bia tạo mùi thơm và vị đắng cho bia.
Hỗ trợ tiêu hóa
Axit đắng trong bia cũng có thể cải thiện những vấn đề về hệ tiêu hóa. Một nghiên cứu được công bố năm 2012 trên tạp chí Agricultura and Food Chemistry chỉ ra rằng, axit đắng có trong bia có thể giúp kích hoạt các tế bào dạ dày sản sinh axit. Axit dạ dày là nhân tố chính giúp tiêu hóa thức ăn và kiểm soát sự phát triển của vi khuẩn đường ruột.

Bia giúp cải thiện một số vấn đề hệ tiêu hóa.
Bia có thể ngăn ngừa một số bệnh ung thư
Nghiên cứu đã tìm thấy trong bia có rất nhiều chất có thể ngăn ngừa thậm chí có thể dùng để điều trị ung thư. Loại axit đắng lupulone có trong bia có thể làm teo nhỏ các khối u của bệnh ung thư đại tràng.
Nghiên cứu của một nhóm các nhà khoa học người Áo cũng cho thấy, chất xanthohumol có trong bia có thể ngăn chặn sự tăng trưởng của các tế bào ung thư. Tuy nhiên, xanthohumol ở mức độ vừa phải có tác dụng chống ung thư. Chính vì vậy cần uống bia theo lượng vừa đủ.
Bia tốt cho xương
Bia là một nguồn chính cấp silicon tuyệt vời cho cơ thể. Đây là yếu tố giúp xây dựng và duy trì một khung xương khỏe mạnh, vững chắc. Trong bia có chứa nhiều chất axit orthosilcic giúp cơ thể dễ dàng chuyển hóa silicon. Nếu bạn muốn có một khung xương chắc khỏe, thì việc uống một chút bia mỗi ngày là rất có lợi cho xương.
Tốt cho tim mạch
Một nghiên cứu lớn đã tìm thấy , uống một đến hai cốc bia mỗi ngày có thể giảm 25% nguy cơ mắc các bệnh về tim mạch.
Bia cũng rất có lợi cho những người mắc bệnh về tim. Những người bị bệnh tim có thể tăng khả năng sống sót nếu họ uống một đến hai cốc bia mỗi ngày, theo nghiên cứu của Đại học Harvard, năm 2012.

Bia tốt cho những người bị bệnh về tim mạch.
Bia giúp răng trắng, sáng
Bia có thể ngăn chặn, loại bỏ tình trạng răng bị xỉn màu. Các nhà nghiên cứu Anh đã kết luận rằng, bia có thể ngăn chặn việc hình thành các mảng bám ở răng, giảm sâu răng và thúc đẩy quá trình chữ trị viêm nướu. Tác dụng của bia đối với răng miệng còn vượt qua cả trà, quả mâm xôi, và một số chiết xuất tự nhiên được đánh giá là tốt cho răng miệng.
Bảo vệ tế bào não
Xanthohumol- hóa chất có trong bia, có thể làm teo nhỏ các khối u ở gan và bảo vệ tế bào não khỏi tổn thương oxy hóa. Các nhà nghiên cứu người Áo cũng tìm ra rằng, xanthohumol và một số thành phần khác có trong bia có thể thúc đẩy sự tăng trưởng và phát triển của tế bào thần kinh.

Các chất có trong bia giúp bảo vệ tế bào não.
Ngăn ngừa sỏi thận
Một nghiên cứu vào năm 2013 tiến hành thử nghiệm trên 200,000 người cho thấy uống bia có khả năng làm giảm 60% khả năng hình thành sỏi thận.

Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015

"Bí kíp" luộc 4 loại thịt ngon đúng chuẩn

Chuyện luộc các loại thịt heo, gà, vịt, bò chắc có nhiều mẹ biết rành cách làm sao cho ngon rồi nhưng không ít người như em vẫn còn vụng về đôi chút, hihi. Xem bài này dễ nhập tâm vì hình ảnh đáng yêu quá nè, em gửi đây cho cả nhà cùng xem luôn nhé.

1. Luộc thịt heo


Cân điện tử | Cân ô tô | Trạm cân ô tô | Trạm cân điện tử | Giá cân ô tô | Giá cân điện tử
2. Luộc thịt gà





3. Luộc thịt vịt




4. Luộc thịt bò


Thứ Tư, 18 tháng 3, 2015

Cười lộn ruột với nhật kí chồng gửi vợ sau 5 năm vào "tù"

Một hôm, tôi nói với vợ: ‘Vợ ơi, rất lâu rồi anh không có cảm giác sợ giật bắn cả mình’. Ngày hôm sau, vợ dẫn tôi đến một cửa hàng sang trọng bán đồ trang sức, rồi bảo tôi nhìn giá chúng.

Ngày… tháng… năm…
Một hôm, tôi nói với vợ: ”Vợ ơi, rất lâu rồi anh không có cảm giác sợ giật bắn cả mình”. Ngày hôm sau, vợ dẫn tôi đến một cửa hàng sang trọng bán đồ trang sức, rồi bảo tôi nhìn chúng.
Tôi nghĩ bụng, vẫn là vợ cao tay.

Ngày… tháng… năm…
Hôm nay nhìn thấy bộ dạng luống cuống, vụng về của vợ lúc giết cá, tôi muốn rửa nỗi nhục ngày hôm qua, đắc ý hỏi vợ: ”Em và lợn có quan hệ gì vậy? ”
Ai ngờ vợ quay đầu lại và trả lời: “Quan hệ vợ chồng”.

Ngày… tháng… năm…
Tôi và vợ cãi nhau một trận kịch liệt. Trong phòng ngủ, vợ cầm một cái kéo cắt một lỗ to trên cái màn và nói: ”Để muỗi bay vào cắn chết anh “. Một tiếng trôi qua, vợ lại lấy băng dán dính cái lỗ đó lại. Nhìn thấy bộ dạng loay hoay của vợ, trong lòng tôi nghĩ, chắc là cô ấy hối hận rồi, thực ra vợ mình khẩu xà tâm phật, cô ấy luôn thương tôi nhất.
Nghĩ bụng vậy, tôi vừa quay qua, nghe thấy cô ấy lẩm bẩm một mình: ”Muỗi bay vào cũng nhiều rồi, phải dán lại, không được để chúng bay ra “.
Tôi xây xẩm mặt mày.

Ngày… tháng… năm…
Buổi tối vợ nói chúng tôi phải chia sẻ việc nhà, rồi hỏi tôi :
”Rửa bát và chùi nhà anh chọn cái nào? “. Tôi chọn rửa bát.
Rửa bát xong vợ lại hỏi: ”Tắm cho con và chùi nhà anh chọn cái nào?“. Tôi chọn tắm cho con.
Tắm cho con xong vợ lại hỏi: ”Giặt đồ và dỗ con đi ngủ anh chọn cái nào”. Tôi phân vân một lúc rồi chọn giặt đồ.
Giặt đồ xong trở vào phòng nhìn thấy vợ và con đang ngủ ngon lành, tôi bỗng cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng.

Ngày… tháng… năm…
Một ngày, lúc tôi đang cúi đầu đọc báo, vợ bỗng nhiên nói: ”Em nghĩ anh nên đi đo mắt . Ngày nào cũng máy tính, tivi đủ kiểu . Em thấy anh hình như cận thị rồi đấy“. Xem ra vợ ngày càng chu đáo với tôi, nghĩ đến đây, trong lòng tôi cảm thấy rất ấm áp.
Tôi nói: ”Ngày mai rảnh anh sẽ đến cửa hàng kính đo thị lực xem sao“.
Vợ lập tức nói : ”Không cần đâu. Bây giờ em có thể giúp anh đo thị lực”. Cô ấy chỉ vào góc cửa và hỏi: ” Anh nhìn thấy cái gì?“.
Tôi bán tín bán nghi: ”Một cái túi nilon“.
”Màu gì?”
”Màu đỏ”
”Dùng để làm gì?”
”Để đựng rác“
”Túi đầy hay túi không“
”Túi đầy rác“
”Thị lực anh rất tốt mà, nhưng tại sao mỗi lần anh đi ra ngoài, nhìn thấy túi này đựng đầy rác như vậy, lại cứ giả vờ không nhìn thấy. Em còn tưởng anh bị cận cơ đấy!“.

Ngày… tháng… năm…
Sinh nhật vợ, vợ muốn mua một cái áo khoác lông thú, bèn gạ gẫm tôi: ”Anh yêu, sắp đến sinh nhật em rồi, em thích một cái áo khoác lông thú. Anh đi xem cùng em nhé“.
Tôi nghĩ bụng bình thường cãi chồng như chém chả mà sao hôm nay ngọt ngào như rót mật vào tai, kiểu gì cũng phải đề phòng. Sự thật quả đúng như tôi dự đoán. Tôi vỗ đùi: ”Được, hai vợ chồng mình cùng đi, nhưng mà nhanh chân lên, vườn thú sắp đóng cửa rồi“.
Nghe xong, vợ lườm tôi cháy mắt.

Ngày… tháng… năm…
Một hôm, tôi than thở: ”Sau khi kết hôn, anh mới hiểu được hôn nhân là xiềng xích nặng trĩu“.
Vợ gật đầu tỏ vẻ đồng cảm: ”Lẽ dĩ nhiên, vậy nên mới phải có 2 người cùng nhau gánh vác“.
Tôi cười nham hiểm nói: ”Em nghĩ xem thế này có được không. Nếu như có 3 người cùng nhau gánh vác trách nhiệm, em cũng bớt khổ anh cũng thoải mái hơn“.
Tôi vừa nói xong, vợ lao vào giật tóc tôi. Đau điếng.


Ngày… tháng… năm…
Mấy hôm trước tôi nghe thấy vợ khen tôi có tài trước mặt mấy người hàng xóm, bình thường chỉ có 2 vợ chồng thì toàn bị vợ chê, nhưng trước mặt người ngoài kiểu gì cũng không dám chê chồng, tôi thực sự vô cùng cảm động. Đợi vợ vào trong nhà, tôi nắm lấy đôi bàn tay cô ấy và nói: ”Cảm ơn em đã khen anh có tài trước mặt hàng xóm. Anh thực sự rất cảm động“.
Vợ hắng giọng nói: ”Tiền không, ngoại hình không, địa vị cũng không, nếu em không nói anh có tài, người ta sẽ chửi em ngu mới đi lấy anh”.

Ngày… tháng… năm…
Một hôm đang trong giờ làm việc, vợ gọi điện thoại đến, giọng hốt hoảng: ”Chồng ơi, chết rồi. Hôm nay nhà mình bị trộm viếng thăm”.
Tôi vội vã hỏi: ”Mất đồ gì không?”
Vợ mếu máo: ”Nhà bị lục tung hết cả lên, 5 triệu trong tủ quần áo bị mất rồi. Em đang dọn dẹp xem có bị mất gì nữa hay không. Công an đến rồi, thằng trộm cùng lúc ăn trộm mấy nhà liền, bị bảo vệ bắt lại rồi, bây giờ đang ở đồn công an đối chất, em phải liệt kê xem mất những thứ gì “.
Tôi: ”Nhanh nhanh đến xem phía sau ảnh cưới trên đầu giường có dính một chiếc phong bì, trong đó có 5 triệu“.
2 phút sau….
Vợ nói: ”Em gỡ ảnh cưới xuống xem kỹ rồi, phía sau không có gì cả “.
Tôi hốt hoảng, tên trộm này quả thực rất khôn ngoan, mấy chỗ giấu tiền đấy vợ tôi còn chả biết mà sao nó lại biết được chứ. Mà trong đó có phải ít tiền đâu, tôi đến phát điên lên mất.
Tôi vội bảo vợ vào nhà vệ sinh xem: ”Phía sau két nước bồn cầu, có một cái khe hở, trong khe nhét một túi bóng màu đen, em xem túi bóng có còn trong đó nữa không?”
5 phút sau, vợ gọi điện đến thông báo: ”Không có đâu anh ơi, hay anh nhớ nhầm chỗ“.
Tôi lo lắng nói: ”Nhầm thế nào được, lúc sáng đi vệ sinh anh kiểm tra vẫn còn mà, tổng cộng 10 triệu, tất cả tiền đều cùng một seri. Đó là tiền năm ngoái công ty thưởng tết anh rút ra một nửa”.
Vợ hỏi dồn: ”Chỉ có thế này thôi à, có quên chỗ nào nữa không?”
Tôi buồn bã: ”Hết rồi, chỉ có 15 triệu đấy thôi“.
Tôi nhắc vợ: ”Em phải nói rõ ràng với cảnh sát số tiền đấy nhé”.
Vợ bình thản trả lời: ”Được rồi, cảm ơn anh đã thể hiện một cách xuất sắc trong vụ diễn tập chống trộm của gia đình mình lần này “.
Tôi choáng váng mặt mày, ngước mắt nhìn trời, nước mắt tuôn trào thành sông, phụ nữ rốt cuộc là do yêu tinh phương nào biến thành?