Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014

NHỚ NHÀ QUÁ!

QUÊ HƯƠNG
Quê hương hai chữ dễ thương 
Ở xa càng nhớ càng vương nổi buồn 
Nhớ khi còn bé tắm truồng 
Dầm mưa đùa giỡn chèo xuồng qua sông 

Nhớ khi lúa trổ đòng đòng 
Con chim se sẽ ra đồng kiếm ăn 
Nhớ khi sóng nước lăn tăn 
Là mùa nước ngập, lưới giăng ven bờ 
Nhớ khi tôm cá đầy lờ 
Nhớ mùa bông súng đợi chờ mắm kho 
Nhớ bông điên điển trời cho 
Nấu canh tép lóng nồi to ngon lành 
Nhớ ơi ly sữa đậu nành 
Thơm tho béo ngọt ai đành lòng quên 
Nhớ khi ngơ ngẩn buồn tênh 
Ra vườn hái mận, trèo lên cây dừa 
Mang theo cái võng đong đưa 
Thả hổn theo gió, giấc trưa mơ màng 
Mộng du tôi bỗng thấy nàng 
Cùng nhau hò hẹn lên ngàn hái hoa 
Đem về đám cưới đôi ta 
Giựt mình tĩnh giấc ngỡ là đã xong 
Nhớ khi cái thuở long nhong 
Nhặt hoa phượng đỏ thắm hồng tặng em 
Nhớ khi trốn học ăn kem 
Trưa hè nắng cháy lại thèm mủ trôm 
Quê hương cuối xóm đầu thôn 
Chổ nào cũng có mảnh hồn trẻ thơ 
Quê hương có tiếng hò ơ 
Nghe sao ngọt lịm bao giờ mới quên 
Quê hương có ánh sao đêm 
Có trăng trong sáng êm đềm mến yêu 
Nhớ khi cùng bạn thả diều 
Khói đồng nghi ngút sáo chiều vi vu 
Ban đêm nghe tiếng chó tru 
Tiếng gà gáy sáng sương mù giăng ngang 
Nhớ khi thăm ngoại bên làng 
Qua đò cô lái hát vang giữa dòng 
Nghe sao rạo rực trong lòng 
Thấm tình quê mẹ nước sông ngọt ngào 
Quê hương là chốn chôn nhao 
Hỏi ai không nhớ dạt dào góc quê.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét