Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

Em sợ những ngày chiều Hà Nội vắng anh

Em sợ những ngày chiều Hà Nội vắng anh

Em sợ những ngày chiều Hà Nội vắng anh
Mưa bất chợt chỉ một mình em ướt
Ở nơi ấy trên dòng đời xuôi ngược
Anh có vô tình nhớ đến Hà Nội không?

Em sợ những chiều Hà Nội vào đông
Con đường vắng những bước chân thong thả
Người trên phố vẫn đi về vội vã
Em một mình trông ngóng đến nơi xa

Anh có nhớ Hà Nội những ngày qua
Chiều bất chợt, những cơn mưa bất chợt
Đông dai dẳng những nỗi buồn dai dẳng
Phố đông người vẫn thiếu bước chân ai

Em vẫn đi trên đoạn đường dài
Đến lối rẽ mới thấy mình ngơ ngác
Con đường cũ thân quen vẫn lá rơi xào xạc
Tất cả lại vô tình xa lạ với em

2 nhận xét:

  1. Anh sợ những ngày Hà Nội vắng em !
    Trời mưa rồi trời nắng...
    Trời Hà Nội hình như bất chợt ?
    Bất chợt mưa !
    Bất chợt nắng !
    Bất chợt em về rồi em lại ra đi...

    Đôi dòng ngẩu hứng...

    Trả lờiXóa